Hồi 1:
Chuyện là có mấy thằng khách chơi game, ngày nào tụi nó mỗi thằng cũng gọi vài triệu đồng tiền thẻ, vì là sô tiền lớn nên t luôn thu tiền liền.
Hồi 2:
Nhưng rồi, một ngày đẹp trời, nó bảo e mua quen rồi, lần nào cũng thu tiền liền, e thấy phiền quá a ak. Tụi nó cằn nhằn mãi, thôi quen rồi, khi nào về, thu luôn 1 lúc vậy. Từ đó, tụi nó cứ gọi ngày càng nhiều, chơi xong, thằng ở lại thằng đi rút tiền trả. ( Ăn chiết khấu cũng được vài trăm , Hạnh phúc quá đi)
Hồi 3:
Thêm 1 ngày đẹp trời khác, sau khi nạp vài chục chai tiền thẻ, chúng nó đi về, vẫn như các lần khác, vẫn để 1 chiến hữu ở lại. .... "Sao e đi lâu quá, sao e đi xa quá, chắc e đi mãi ko về".
Hồi 4:
Đợi chờ ko phải là hạnh phúc. Gọi Công An tới : "Ơ, tụi nó kêu thẻ , chứ e có kêu cái nào đâu, e chỉ là bạn chơi game chung thôi, chứ có biết gì nó đâu" . Anh Công An nói: để anh lập hồ sơ rồi "để đó".
Hồi 5:
Vào 1 ngày đẹp trời khác, nghe nói quán nét nọ phường bên cạnh tóm được 1 anh hùng cõm hơn chục chai (tiền thẻ game) chạy trốn vừa bị tóm gọn. Cũng may t có ông anh họ làm công an ở đó ( anh này vs t đều có mối quan hệ với Bác Hồ). Ông anh này gọi lên xem "gương mặt thân quen". Ôi giời, Cậu đây rồi!
Hồi 6:
"Mày là chủ phòng nét, mày dụ dỗ con tao, tao kiện mày" : bà mẹ của anh hùng 26 tuổi hổ báo "tâm sự" tại đồn.
Công an viên năn nỉ : Bác ơi , giờ này đã nữa khuya , mong bác nói chuyện nhỏ thôi.
Phó Phòng CA nói gì: Tiệm nét mà bày đặc bán thẻ, ai cho mày bán, giấy phép của mày có cho mày bán thẻ ko ? Tao ko giải quyết.
Hồi kết:
Gần 40 tr của 2 chủ nét ra đi mãi mãi các bác ak. Giấy tờ nợ nần thì CA giữ hết, tiền thì ko thấy đâu. Biết tính sau đâu, các thánh phán giúp e.
P/S : Giấy viết nợ, giấy cam kết trả tiền hàng tháng trong 2 năm, đang được CA phường "giữ giúp", nhà của anh hùng kia cùng địa phương. E có kiện được không mấy bác?